HÔN NHÂN & TÌNH DỤC

HÔN NHÂN & TÌNH DỤC
(Bài viết dài nhưng rất hay)
Hầu như ai rồi cũng phải lập gia đình. Chúng ta lập gia đình vì một vài lý do sau:
- Cần một người bạn đời để chia sẻ ngọt bùi.
- Duy trì nòi giống của gia tộc.
- Thoát khỏi cảm giác cô đơn, lạc lõng trên đường đời.
- Có ai đó để tin tưởng và cùng mình làm nên chuyện lớn.
- Thỏa mãn nhu cầu sinh lý và tâm lý của con người...

Nói theo Tâm Lý Học thì mỗi con người đều có một xu hướng, quan điểm, gu thẩm mỹ và ánh nhìn khác nhau. Có khi ban đầu người ta yêu nhau chỉ vì nụ cười đẹp, vì giọng nói hay hay vì thân hình cao lớn... Hoặc họ vô tình gặp nhau ở đâu đó, có một sự kiện gì đó khiến cả 2 gặp nhau, vô tình khớp gu của nhau để rồi yêu nhau và tiến tới hôn nhân. Tức là theo thường lệ. Chúng ta sẽ yêu, sẽ thích một người hợp gu với ta ở một điểm nào đó.
Nhưng nếu nói theo Nhân Quả. Thì quả thật 2 người mà đủ duyên để cùng nhau vượt qua mọi sóng gió để thành lập một gia đình thì phải có ân nghĩa nhiều kiếp xưa lắm. Có khi kiếp này gặp lại phát ghét, thấy phiền nhau vậy mà sau vài năm lại quấn quít thương nhau.
Đời sống hôn nhân thì rất phức tạp. Nếu cả 2 vợ chồng cùng chung chí hướng, có chung đam mê, ước mơ để cứ nỗ lực thì đời sống hôn nhân đó tạm an vui và bền bỉ. Còn nếu chỉ cưới nhau cho thỏa mãn cái muốn của bố mẹ, cho có đại một gia đình thì những tính cách phàm phu trong 2 vợ chồng sẽ trỗi dậy theo năm tháng để xích mích, làm khổ phiền nhau. Cho nên người ta hay nói:
" Cưới ổng ( bả ) xong tui mới biết thật con người này. "
Vợ chồng mà không có mục đích chung để làm, không tu dưỡng đạo đức, không có phân chia trách nhiệm hay sự nể trọng nhau thì gia đình thật sự không hạnh phúc. Và hiện trạng chung của hôn nhân thời nay là vậy. Cưới nhau một thời gian sau bắt đầu chán nhau dần. Vì sao? Duyên lành cạn kiệt. Và nếu cạn quá thì ly hôn.
Trước khi chiến thắng được Ái Dục thì bất cứ ai cũng từng là những con người sắc son, chung thủy mẫu mực. Vì Chung Thủy là Nhân ban đầu của Vô Nhiễm. Nếu không chung thủy được thì đừng hòng có ngày thoát khỏi Ái Dục tầm thường của thế gian để có được nội tâm thanh tịnh cao quý.
Duyên lành của 2 vợ chồng thường cạn do rất nhiều nguyên nhân. Chúng ta cùng liệt kê để mọi người khắc phục:
- Dâm dục nhiều quá, hưởng khoái cảm với nhau nhiều quá mà không tạo phước bù lại hay tu dưỡng kiểm chề bớt thì sẽ rất dễ xung đột, hỷ nộ với nhau.
- Lợi dụng nhau nhiều quá. Ví dụ, vợ chỉ ở nhà hưởng tiền chồng làm về và cũng không biết làm gì ra phước, làm gì có ích cho đời nữa. Ngày nào còn duyên chồng còn thương đến khi hết duyên thì bỏ nhau. Có thể chính ông chồng là người muốn vợ chỉ ở nhà thôi. Nhưng chính điều đó cũng làm gia đình rạn vỡ. Người vợ nào có đức hạnh thì luôn tìm cách tạo phước, luôn vận dụng cái mình đang có để làm lợi ích cho chúng sinh thêm để giữ gìn thiện duyên cho gia đình.
- Sân hận, chửi bới nhau nhiều quá làm mất hết duyên lành. Ai cũng cần biết kiềm chế.
- Tài chính sụp đổ.
- Quan điểm dạy con, quan điểm ứng xử trong đời sống quá khác nhau....
Người ta cứ nghĩ để cho Hôn Nhân hạnh phúc. Hai vợ chồng cứ bám víu, quyện chặt vào nhau say đắm thì mới hạnh phúc lâu dài. Nhưng càng bám víu, cuồng say với nhau trong Ái Dục thì càng mau chia tay, càng mau đau khổ vì hết phước. Mọi người nghiệm lại thử xem. Ví như, khi chưa lập gia đình, anh chồng lo công tác xã hội, làm ăn với đối tác rất tốt nhưng từ khi cưới anh tập trung vào gia đình nhiều quá mà bỏ bê hết mọi thứ đến mức cực đoan. Hay cô vợ từ ngày cưới chồng thì đóng mình với thế giới, không đi làm nữa, không từ thiện nữa, không chăm sóc cha mẹ mình nữa dù điều đó trong tầm tay mình. Tức 2 vợ chồng đang tập cho nhau sống ích kỷ và đắm đuối dần trong Ái Dục. Thì đau khổ tới ngay.
Nếu muốn giữ gìn hạnh phúc thì cái Nhân phải là Vị Tha. Hai vợ chồng bớt say đắm nhau mà hãy nắm tay nhau nhìn về, cùng hướng về mục đích nào đó để cố gắng và nổ lực. Chẳng hạn. Từ nay anh và em sẽ quyết tâm hằng tháng tổ chức 2 ngày đi phát bánh bao từ thiện cho bà con nghèo. Anh với em sẽ cố gắng tận tụy, trách nhiệm với công ty để đạt năng suất mà có thêm thu nhập sau này mình lo cho con cái. Anh với em dù ra ở riêng rồi nhưng ít nhất trong tuần phải 2-3 lần về phụng dưỡng bố mẹ và thăm hỏi anh chị em trong dòng họ. Anh với em nếu biết ở đâu có vị Minh Sư thuyết pháp mình cùng đến tu tập, học hỏi... Tức là họ cùng nhau tạo phước, cùng nhau nâng cấp bản thân, cùng nhau hướng thiện từng ngày, cùng nhau lo cho mọi xung quanh được hạnh phúc. Thì kỳ lạ là gia đình đó, tổ ấm đó cực kỳ hân hoan hạnh phúc.
Vì sao hai vợ chồng gần nhau xuất hiện sự khó chịu. Vì một trong hai người mất sự tôn trọng với người kia. Có nghĩa cái đức, cái duyên bị giảm. Còn khi hai vợ chồng nhìn nhau, gặp nhau mà tràn ngập sự tôn trọng trong tâm thì còn gì hạnh phúc bằng. Mà muốn vợ mình, chồng mình tôn trọng mình thì trước tiên đạo đức, phước mình phải lớn.
Hôn nhân như bàn tay và hạnh phúc như nắm cát. Nếu càng ráng siết chặt chồng mình, vợ mình lại với mình thì Hạnh Phúc chảy mất hết vì họ bị ngộp, bị chính cái Ái Dục trói buộc. Mà hãy tung bay họ về nơi cao thượng. Vậy mà gió sẽ thổi họ ngược về với mình.
Để bớt Dâm Dục, để bớt tội phạm tình dục. Thì sự ổn định trong hôn nhân, sự chung thủy và quý trọng nhau giữa vợ chồng là điều cần được xây đắp và gìn giữ.
SH

Không có nhận xét nào